BIỂU HIỆN CỦA LÒNG TIN

            Một thời Thế Tôn trú tại Gomagga, trong khu rừng Simsapà, dạy các Tỳ Kheo:

            Do ba sự kiện này, này các Tỳ kheo, một người được biết là có là có lòng tin. Thế nào là ba?

           Ưa thấy người có giới hạnh; ưa nghe diệu pháp; với tâm ly cấu uế xan tham, sống trong nhà bố thí rộng rãi với bàn tay sạch sẽ, thích thú sự từ bỏ, sẵn sàng khi được yêu cầu, thích phân phát vật bố thí.

           Do ba sự kiện này, này các Tỳ kheo, một người được biết là có lòng tin.

                                     (ĐTKVN, Tăng Chi Bộ I, chương 3, phẩm nhỏ,

                                   phần sự kiện, VNCPHVN ấn hành 1996, tr 268)

           LỜI BÀN

           Lòng tin, niềm tịnh tín Tam Bảo là nhân tố quan trọng cần phải thành tựu để làm nền tảng cho sự tu tập, hướng thiện. Niềm tin vốn tiềm ẩn trong lòng với các phương diện rộng hẹp và mức độ sâu cạn khác nhau. Vì thế, dựa vào những biểu hiện tu học trong cuộc sống hằng ngày, mỗi người có thể kiểm nghiệm lại được niềm tin của chính mình hoặc có thể đánh giá niềm tin của người khác.

           Trước hết, biểu hiện của lòng tin là tôn trọng và thực hành các chuẩn mực, giá trị đạo đức. Khi một người hâm mộ, ca ngợi và kính ngưỡng người có giới hạnh (đạo đức), chứng tỏ người ấy đang hướng thiện, mong muốn làm bạn với thiện, sợ hãi những điều ác, tin sâu nhân quả. Sự thân cận, quý kính các bậc chân tu, luôn quan tâm đén vấn đề " người tốt, việc tốt " trong xã hội để học tập, noi gương là biểu hiện của người có lòng tin.

           Niềm tin của những người con Phật, theo tuệ giác của Thế Tôn, luôn song hành với hiểu biết. Muốn tin sâu, tin chắc phải hiểu rõ giáo pháp, mở mắt ra thấy rõ rồi tin mới là chánh tín. Do vậy, thích thú nghiêm tầm kinh điển, say mê học hỏi giáo pháp nhằm hiểu biết sâu sắc hơn lời Phật dạy và ứng dụng vào cuộc sống để được lợi ích, an vui là biểu hiện thứ hai của lòng tin.

           Khi đã hiểu rõ diệu pháp, thấy được sự mong manh của kiếp người cuộc đời nên nguyện không nắm giữ chấp thủ và xả ly. Bố thí, cho, buông bỏ, xả, ... hết thảy một cách hoan hỷ, tự nhiên vì thấy rõ chẳng có gì xứng đáng để nắm giữ. Sống là cho, là phụng hiến chính mình là minh triết cao cả và thánh thiện của những tâm hồn tịnh tín. Chỉ những ai thành tựu được niềm tin bất động vào Tam Bảo mới làm được điều thí xả trọn vẹn này.

           Thì ra, niềm tin tuy ở trong lòng nhưng cũng dể thấy qua những biểu hiện, hành sử trong cuộc sống. Và quan trọng hơn, thành tựu được niềm tin cũng chính là thành tựu được tuệ giác. Chính vì vậy Kinh Hoa Nghiêm nói " niềm tin là mẹ các công đức " .

         

 

Các tin khác